Tả Đại Thành đang rửa tay bên cạnh cũng không vui vẻ gì. Con gái mình thương cha mẹ, mang theo vết thương mà vẫn cố gắng làm việc. Ngược lại, con gái của anh vợ, làm việc quá chậm chạp. Việc đâu có nhiều, con gái ông một mình làm được nhiều như vậy, sao cô ta lại cứ làm không xong.
Việc này kéo dài, sau này cứ để Đan Đan giúp mãi sao?
Đối với Tả Đại Thành, ông làm việc thì không sao. Nhưng để con gái mình chịu thiệt, trong lòng ông không vui chút nào.
"Huệ, anh thấy sau này vẫn nên để Tô Tuyết tự học làm việc. Trong thôn này ai mà chẳng tự làm. Anh mười lăm tuổi đã có thể xuống đồng kiếm công điểm, con bé 18 tuổi rồi, không thể cứ trông chờ vào Đan Đan mãi được. Những thanh niên trí thức khác chẳng phải đều làm được sao?"
Tả Đan Đan lộ vẻ mệt mỏi trên mặt: "Bố, bố đừng nói nữa, thật ra cũng không có gì đâu, con chỉ tự mình vất vả hơn một chút. Cùng lắm là nghỉ ngơi ít đi, không uống nước, thời gian cũng sắp xếp được."
"Con đâu phải làm bằng sắt, sao có thể chịu đựng như vậy. Bố không đồng ý!" Tả Đại Thành kiên quyết nói.
Lúc này Lý Huệ đang đau lòng cho con gái mình, nghe chồng nói vậy, lại thấy con gái hiểu chuyện, so sánh với cháu gái thì đúng là thua kém quá nhiều. Lớn như vậy rồi, sau này cũng phải lập gia đình, tổng phải học làm việc.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play