Ngụy Quốc Hoa vừa nghe liền không vui, "Sao có thể. Tôi đúng là không nhớ rõ chuyện giấy chứng nhận bất động sản, nhưng căn nhà này của ai thì tôi vẫn rõ. Lúc trước tôi và Thẩm Nguyệt Hồng kết hôn, chính Thẩm Nguyệt Hồng còn nói với tôi, căn nhà này là Cục cấp cho tôi. Bảo tôi và bà ấy kết hôn thì ở. Lúc trước ngày tôi và Thẩm Nguyệt Hồng kết hôn, chúng tôi trực tiếp dọn vào ở. Lúc đó Thẩm Nguyệt Hồng nói với tôi, căn nhà này là Cục cấp cho tôi để kết hôn. Đương nhiên tôi cũng không có ý nghĩ khác. Cục cấp nhà cho người ta, đều là cấp cho đồng chí nam. Ai lại cấp nhà cho đồng chí nữ để kết hôn chứ? Đồng chí nữ chỉ cần kết hôn với đồng chí nam, chẳng phải có nhà để ở rồi sao?
Nói nữa, Thẩm Nguyệt Hồng là người nhiều tâm cơ, chưa bao giờ chịu thiệt. Bà ấy cũng không cần thiết lừa tôi nói căn nhà này là của tôi.
Nhưng bây giờ không tìm thấy giấy chứng nhận bất động sản, Ngụy Quốc Hoa cũng có chút do dự. "Hơn nữa, dù là cấp cho Thẩm Nguyệt Hồng, tôi và bà ấy kết hôn, căn nhà này tôi cũng có thể làm chủ."
Đỗ Quyên vẫn có chút lo lắng, "Hay là đến Cục bảo người ta cấp lại giấy chứng nhận?"
"Tôi không đi!" Ngụy Quốc Hoa vừa nghe phải đến đơn vị cũ, mặt đỏ tía tai. "Bà muốn đi thì tự đi, tôi không đi. Bà có thể vứt cái mặt đó đi, tôi thì không thể!" Ông bây giờ thảm hại như thế này, đến đơn vị cũ chẳng phải là chờ người ta cười chê sao?
Đỗ Quyên không còn cách nào, chỉ có thể tự mình chạy đến Cục Văn hóa. Kết quả mới nhắc đến chuyện này, người ta liền nói phải có chính chủ đến mới có thể tra hồ sơ và cấp giấy chứng nhận. Bằng không tùy tiện ai đến cũng tra hồ sơ, họ bận chết mất.
Đỗ Quyên tức giận không thôi. Nếu là trước đây, bà ấy đến đây, những người này ai mà chẳng niềm nở chào đón. Bây giờ lão Ngụy xảy ra chuyện, đúng là người đi trà lạnh...
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT