Tả Đan Đan ngửa mặt lên trời thở dài, đây không phải là cô xấu bụng, cô đã khuyên người ta đàng hoàng rồi. Người ta không nghe thì biết làm sao. Sau này cũng đừng đổ lỗi cho cô.
Sau vụ thu hoạch mùa thu, công việc trong thôn cũng gần như xong xuôi, sắp đến Tết Trung Thu.
Tả Thành Tài từ huyện về, lén lút chia số tiền kiếm được cho Tả Đan Đan. Vì Tả Đan Đan bỏ vốn, anh đi tìm nhà máy thu mua hàng phế phẩm để đầu cơ. Cuối cùng, hai người trừ vốn ra thì chia đôi lợi nhuận. Mặc dù mỗi lần kiếm không được nhiều, nhưng dồn lại mỗi tháng cũng không ít. Riêng Tả Thành Tài, mỗi tháng cũng kiếm được hai mươi mấy đồng. Hơn nữa lương của anh cũng không ít.
Tuy nhiên, anh vẫn nhớ đến món làm ăn lớn năm trước, chỉ cần bận rộn một thời gian là có thể kiếm được một khoản lớn. Trong lòng anh ngứa ngáy lắm.
“Chú, chuyện lần trước đã xảy ra, cháu không dám làm món đó nữa. Đặc sản núi rừng thì chắc chắn không thu được. Hay là thế này, chú không phải muốn lên tỉnh thành một chuyến sao? Cháu cũng tiện thể đi. Lần này cháu không bán đặc sản núi rừng, chỉ thu một ít trái cây đi bán thôi. Chú thấy thế nào?”
Tả Đan Đan hiện tại không muốn mạo hiểm. Cô cũng không quá thiếu tiền tiêu. Nhà cửa cũng đã xây xong, mỗi tháng cùng Tả Thành Tài làm ăn cũng có thu nhập, không cần thiết phải mạo hiểm kiếm tiền ở trong thôn nữa.
Tả Thành Tài nghe vậy, mắt sáng rực, “Có thể thu được bao nhiêu? Chiếc xe tải của chú có thể chở được không ít đấy.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play