Sáng sớm hôm sau, Tả Hoan liền đi đến trường tiểu học công xã tìm Dương Văn Tân. Sợ Tả Đan Đan biết chuyện, cô không dám đi nhờ xe ngựa cùng Tả Tiểu Trụ mà đi bộ trước.
Lần này Tả Tiểu Trụ và Từ Đại Bằng lên tỉnh, cứ như trạng nguyên đỗ đạt làm quan vậy, đa số người trong thôn đều kéo đến tiễn.
Các bà lão cứ lặp đi lặp lại một câu, "Tiểu Trụ à, cháu làm rạng danh Tả Gia Truân rồi. Nhất định phải ở lại thành phố nhé, đừng để người ta đuổi về."
Tả Thủy Sinh nghe những lời này mà mặt cứ giật giật. Mọi người nói chuyện có thể đừng "kém duyên" vậy không, cháu ông còn chưa đi mà đã lo bị đuổi về rồi.
Tả Tiểu Trụ thì vô cùng phấn khích, không nghĩ nhiều. Thằng bé da ngăm đen, cười để lộ hàm răng trắng, "Mọi người về đi, đừng tiễn nữa. Sau này bà con lên tỉnh làm việc, nhớ đến tìm cháu nhé."
"Tỉnh thành mà muốn đi là đi được sao, nơi lớn như vậy." Người trong thôn ngạc nhiên nói.
"Đại Thành biết mà, Đại Thành từng đi rồi." Có bà cụ nói.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT