Xe ngựa đi nhanh hơn đi bộ rất nhiều, quãng đường Lý Huệ đi bộ phải mất một hai tiếng, giờ họ đi chưa đầy một tiếng đã đến.
Quả nhiên "người đẹp vì lụa". Hôm nay Tả Đan Đan mặc bộ quân phục xanh do Thẩm Nhất Minh tặng, đội mũ. Nhìn vừa có tinh thần lại vừa sành điệu. Ngay cả thái độ của người gác cổng nông trường cũng thân thiện hơn ngày thường vài phần.
Khi họ vào nông trường, người nhà họ Lý vẫn đang lao động. Tả Đan Đan biếu chủ nhiệm nông trường mấy quả trứng gà, chủ nhiệm nông trường lập tức chạy đi gọi người nhà họ Lý đến. Trong lòng ông ta còn thầm nghĩ, con bé nhà họ Tả này sao tự nhiên lại khéo léo thế.
Có chủ nhiệm nông trường mở lời, người nhà họ Lý nhanh chóng quay về. Thấy Lý Huệ và Tả Đan Đan, bà ngoại Lý run rẩy chạy đến, "Sao lại đến đây, không phải đã dặn đừng đến nữa sao, còn đưa cả Đan Đan đến."
Bà Lý nhìn Tả Đan Đan, "Vết thương trên đầu Đan Đan đã lành chưa?"
"Bà ngoại, con lành từ lâu rồi. Sẹo cũng không thấy nữa đâu." Tả Đan Đan đưa đầu cho bà xem.
Cô thấy bà ngoại này có tính cách rất giống Lý Huệ, rất điềm đạm, nhìn là thấy hiền hậu, trong lòng cũng cảm thấy thân thiết hơn vài phần.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT