“Tuổi cao rồi, sớm đã muốn nghỉ. Ngày thường làm việc đã mệt, lại còn phải quản một đống chuyện của đội. Thường xuyên phải lên công xã họp hành, cái thân này cũng không chịu nổi.” Tả Thủy Sinh liên tục xua tay. “Đại Thành này, tôi đã nói với công xã rồi, đề cử cậu tiếp vị trí của tôi.”
“Gì, tôi ư?” Tả Đại Thành giật mình, vội vàng lắc đầu, “Không được, không được đâu. Tôi làm không nổi đâu.”
Tả Đan Đan liếc nhìn Thẩm Nhất Minh đang mỉm cười ăn cơm. Cuối cùng thì cô cũng đã hiểu tại sao Thẩm Nhất Minh lại giúp cháu nội của ông đội trưởng cũ vào mỏ than ở tỉnh. Hóa ra là vì chuyện này…
Nghe Tả Đại Thành nói mình làm không được, Tả Thủy Sinh lập tức tỏ vẻ không vui, “Gì mà làm không được. Ngày xưa tôi cũng chỉ biết vài chữ, chẳng phải cũng làm đội trưởng bao nhiêu năm đó sao. Đội sản xuất của mình chẳng có chuyện gì, quan trọng là người phải cần mẫn, phải biết nghĩ cho đội. Đừng học theo một số người, chỉ lo làm quan cho mình mà chẳng màng đến ai. Tôi làm đội trưởng bao nhiêu năm nay, tuy không lên được công xã, nhưng không hổ thẹn với lương tâm. Thôn mình mấy năm nay có chuyện gì xảy ra không?”
Tả Đại Thành và Lý Huệ gật đầu lia lịa. Chuyện này quả thật là sự thật. Như Lý Huệ, mấy năm nay ngoài việc bị chính người nhà họ Tả đối xử không tốt, còn lại ở trong thôn thì không hề chịu bất kỳ tủi nhục nào. Đây là do Tả Thủy Sinh quản lý tốt, không khí trong thôn rất chính trực, không học theo người ta làm bậy.
Tả Thủy Sinh thấy hai người gật đầu, lại nhìn sang Thẩm Nhất Minh, “Nhất Minh, cậu nói xem, chú Đại Thành có thích hợp để tiếp vị trí của tôi không?”
Thẩm Nhất Minh từ nãy giờ không nói gì, không bày tỏ ý kiến về chuyện này. Nghe thấy Tả Thủy Sinh đích danh hỏi, cậu mới cười nói, “Ông đội trưởng nói tốt thì tốt. Ánh mắt ông đã nhìn trúng ai thì chắc chắn người đó không tầm thường.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT