Hai đứa trẻ hoàn toàn không biết gì về nông thôn. Tả Đan Đan nói sao, chúng liền tin. Hơn nữa chúng phát hiện đội trưởng đội sản xuất không thực sự thích chúng. Có lẽ cán bộ nông thôn không thích những người từ thành phố đến. May mà có kế toán Tả, người quen ở đây.
Cảm thấy Tả Đan Đan sẽ không lừa chúng, Ngụy Hiểu Hồng kéo Ngụy Tiểu Quân: “Vậy thì viết thư đi.”
“Được rồi,” Ngụy Tiểu Quân tuy không cam lòng lắm nhưng vẫn không nói gì. Cậu vốn muốn lợi dụng lúc gọi điện thoại để mắng người nhà một trận.
Vì thời gian gấp gáp, hai đứa không có nhiều thời gian viết thư, chỉ vội vàng viết chuyện đòi tiền, ghi là muốn một trăm tệ. Dường như lo sợ như Tả Đan Đan nói, họ không cho tiền, Ngụy Tiểu Quân còn cố ý ghi trong thư là nếu không cho tiền, sẽ cắt đứt quan hệ.
Tả Đan Đan nhìn qua, gật đầu: “Được, rất có khí thế. Tem và phong bì chị sẽ dán giúp các em. Chị không có gì tốt, cái này vẫn có thể trợ cấp cho các em một chút.”
Hai đứa cảm kích không thôi. Chúng biết, tem và phong bì phải ra huyện mua. Nếu Tả Đan Đan không giúp, chúng còn không gửi được thư.
Trong túi áo cất lá thư của hai chị em, Tả Đan Đan vừa thúc con ngựa già đi, vừa vui vẻ nghĩ: “Nếu con mình lớn lên như thế này, chắc chắn mình sẽ nhét nó vào lại.” Nhưng nghĩ lại, mình và Thẩm Nhất Minh dù có kém, cũng không đến mức nuôi con thành phế vật, lòng cô lại yên tâm.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play