Tả Đan Đan tuy rằng rất muốn biết “con chó dữ” mà Thẩm Nhất Minh nhắc tới rốt cuộc là ai, nhưng miệng anh ta kín như bưng. Thẩm Nhất Minh kiên quyết không nói cho cô khi nào “con chó” đó được “nuôi” thành công.
Thôi được, đại sự cần giữ bí mật. Tả Đan Đan cũng không truy hỏi nữa, kẻo lại bị coi là quá tò mò. Cô tin đầu óc mình cũng không tồi, rồi sẽ từ từ nghĩ ra. Tuy nhiên, cô vẫn rất hiếu kỳ. Theo lời bà ngoại, Ngụy Quốc Hoa là phó bộ trưởng ở tỉnh. Mặc dù bộ môn của ông không có nhiều thực quyền, nhưng chức vụ cũng không thấp. Thân phận và địa vị hiện tại của Thẩm Nhất Minh cách ông ta cả nghìn dặm, không biết anh ta định tính kế người ta như thế nào.
Lần này Tả Đan Đan và Thẩm Nhất Minh về chỉ là để thăm người thân. Tả Đan Đan hiện vẫn là kế toán của đội, không thể ở ngoài lâu. Còn Thẩm Nhất Minh, mặc dù không còn là thanh niên trí thức ở thôn Tả Gia Truân, nhưng một số việc vẫn phải quay về bàn giao lại cho rõ ràng. Sau khi bàn giao xong, anh sẽ rời Tả Gia Truân, trở về tỉnh làm việc tại báo xã quân khu.
Sáng hôm sau, ăn sáng xong, Tả Đan Đan đề nghị ra ngoài đi dạo. Hai người đặt vé xe lúc 10 giờ sáng, vẫn còn sớm.
Ra khỏi cửa, Tả Đan Đan bảo Thẩm Nhất Minh chở cô đến trường cấp ba của tỉnh dạo một vòng.
“Đi đó làm gì?” Thẩm Nhất Minh đạp xe.
“Đương nhiên là làm chuyện tốt rồi. Em sắp đi rồi, lần sau không biết khi nào mới quay lại, phải để lại cho người ta chút kỷ niệm.” Tả Đan Đan cười tủm tỉm nói.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play