Nhà Tả Hồng Quân bên cạnh, từ khi Từ Phượng Hà đi công trường xây dựng, lúc nào cũng vắng vẻ. Đêm giao thừa cũng không thấy thắp đèn gì, chỉ nghe thấy tiếng Tả Hoan, “Một miếng thịt cũng không thấy, ăn Tết sao có thể không ăn thịt, bố có biết nấu cơm không đấy. Chẳng trách mẹ không gả được, người như mẹ ai mà thèm.”
Tả Đại Thành và Lý Huệ cùng các con đi ngang qua cửa, nghe thấy động tĩnh bên trong, đều nhíu mày lắc đầu. Tả Đại Thành giận dữ nói, “Thật quá đáng.”
Tả Đan Đan nhìn cánh cửa đóng chặt bên đó, “Bác cả ở trong nhà, họ tự giải quyết.”
Tả Đại Thành cũng không nói thêm, bố người ta ở trong nhà giải quyết, anh là chú hai, quan hệ cũng không tốt, can thiệp vào làm gì.
Cả nhà về đến nhà, Lý Huệ liền thắp sáng khắp nơi bằng đèn dầu. Bình thường thì tiếc lắm, nhưng hôm nay là đêm 30, nhất định phải thắp sáng trưng.
Vừa mới thắp đèn xong, cửa sân lại bị gõ vang.
Lý Huệ vội vàng khoác áo ra mở cửa. Thấy Tả Thanh mắt đỏ hoe khóc ngoài cửa, bà ngạc nhiên nói, “Thanh Thanh, con...” Bà biết Tả Thanh bị Tả Hoan mắng, nhưng cũng không tiện mở lời.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT