Tả Đan Đan thực ra cũng hơi tò mò xem Thẩm Nhất Minh trốn trong phòng làm gì, đến cửa thì gọi hai tiếng, “Đồng chí Thẩm Nhất Minh, anh có nhà không?”
Chẳng mấy chốc, cửa kẽo kẹt mở ra. Qua khe cửa hé mở, cô có thể thấy trong phòng có đèn dầu. Thẩm Nhất Minh đứng ở cửa, trên mặt còn đeo một cặp kính, thấy Tả Đan Đan đến tìm, anh có vẻ khá ngạc nhiên. Cô gái này bình thường đâu có thích anh, thuộc dạng có việc thì tìm, không việc thì bỏ mặc. “Tả Đan Đan, có chuyện gì à?”
Tả Đan Đan kịp phản ứng, bước tới, giơ cái rổ trong tay cho anh xem, “À, tôi mang sủi cảo cho anh. Mẹ tôi bảo tất niên rồi, để anh ăn đồ nóng hổi một chút.”
“Thím Lý lại còn nhớ đến tôi, khách sáo quá.” Thẩm Nhất Minh tỏ vẻ biết ơn, mời Tả Đan Đan vào nhà, “Ngoài trời lạnh lắm, vào nhà trước đi, tôi lấy bát.”
Tả Đan Đan nhìn hai bên, ngượng ngùng nói, “Có vẻ không tiện lắm.”
Ở chung phòng với con cáo già này, sao cô lại thấy ngượng ngùng thế nhỉ.
Thẩm Nhất Minh tò mò nói, “Có gì mà không tiện? Người trong thôn đều tin tưởng nhân phẩm của tôi mà. Hay là em tự nghi ngờ nhân phẩm của mình?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT