Đang suy nghĩ, Bà nội Tả đã dẫn con gái vào nhà. Phía sau Từ Phượng Hà cũng đi theo vào, Tả Thông đi sau cùng, nhìn thấy Tả Đan Đan, làm vẻ mặt ghét bỏ. Tả Đan Đan nhìn vẻ mặt đó của em, mím môi, nhưng không cười.
“Mẹ, ăn sủi cảo rồi à, sao không gọi anh cả đến ăn?” Tả Xuân Hồng vừa vào cửa, liền ngồi xuống cạnh bàn, mắt nhìn chằm chằm bát sủi cảo bột trắng.
Vỏ sủi cảo trắng tinh, còn trắng hơn cả bột của cán bộ ở căn tin công xã. Xem ra chị dâu không lừa cô ấy, nhà chú Ba kiếm được tiền thật.
Bà nội Tả nghe lời đó của con gái, liền liếc nhìn Từ Phượng Hà, sắc mặt có chút không tốt.
Tả Xuân Hồng liếc mắt nhìn hai vợ chồng Tả Đại Thành, “Mẹ, đây chẳng phải có người ở trước mặt mẹ nói xấu anh cả và chị dâu sao. Anh cả và chị dâu là người thế nào, mẹ còn không rõ à? Không thể nghe mấy kẻ thành phần xấu nói lung tung.”
Tả Đại Thành và Lý Huệ đều biến sắc mặt. Tả Đại Thành trầm giọng nói, “Xuân Hồng, em nói gì thế?”
Tả Xuân Hồng cười, “Anh Hai, em nói thật mà. Sao cả nhà ăn sủi cảo, lại không gọi nhà anh cả? Chẳng phải có người xúi giục thì còn là gì nữa? Em về nhà thăm mẹ, suýt nữa không tìm thấy cổng. Mới bao lâu mà đã chia gia đình rồi. Mẹ cũng không thèm quản nhà anh cả. Thật quá đáng.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play