Lý Thần Lượng nghe xong cảm động vô cùng, vội vàng nói, “Được được được, là tôi nói sai rồi. Vậy miếng thịt này... hay là cô mang về đi.” Mặc dù nói vậy, mắt anh ta vẫn dán chặt vào miếng thịt. Mệt mỏi mấy ngày như vậy, công xã cũng không cho họ ăn đồ mặn, mấy ngày rồi chưa được khai vị. Muốn ăn quá...
Tả Đan Đan xua tay, “Thôi, cho anh thì anh cứ ăn đi, nhanh lên, đừng để người khác thấy.”
Lý Thần Lượng lập tức nhét vào miệng, thơm quá, dai dai rất ngon. Càng nhai càng thơm.
Nhai nửa ngày không nỡ nuốt, đợi nuốt xuống rồi, còn lưu lại dư vị. “Ngon thật.”
Anh ta lại mở gói giấy khác ra, bên trong là nửa quả táo, bề mặt đã hơi ngả vàng. Lý Thần Lượng lại nuốt nước miếng, nhét vào miệng, “rộp rộp rộp” ăn.
Mùi thịt, vị ngọt của táo, thật là ngon.
Lý Thần Lượng cảm thấy mình ăn ra vị hạnh phúc. Ôi... chỉ là hơi ít.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play