Khi hai người chuẩn bị về nhà, Tả Đan Đan nhắc nhở Tả Thành Tài, “Nhưng ngàn vạn lần không được để lộ, nếu không sau này cháu không kiếm được một đồng nào nữa đâu.”
Không kiếm được tiền, Tả Thành Tài không vui chút nào. “Chú nằm mơ cũng không nói!”
Ngày hôm sau, đội nghỉ, Tả Đại Thành liền vào núi tìm trúc.
Lý Huệ và Tả Đan Đan sáng sớm đã bị bà nội Tả gọi sang. Vì tối qua, bà nội Tả phát hiện sức lực của mình không còn như xưa, lại nghe Tả Thành Tài nói sau này còn rất nhiều đồ rừng nữa, bà nội Tả nghĩ “nước phù sa không chảy ruộng ngoài”, mình không kiếm được thì cũng không thể để người ngoài hưởng lợi. Đơn giản là bà quyết định truyền lại nghề cho Lý Huệ và Tả Đan Đan. Đương nhiên, có điều kiện, Lý Huệ làm một con, sẽ được bà chia ba phần tiền.
Bà nội cũng là người khôn ngoan. Bà tuy không biết chữ, nhưng tính toán rất giỏi. Trong đầu bùm bùm tính toán, thấy một mình làm thịt hun khói không bằng truyền nghề cho Lý Huệ. Dù sao tiền đều là bà kiếm.
Vì vậy, bà nội Tả tuy vẫn có khúc mắc với cô con dâu này, nhưng khi truyền nghề, lại rất thật lòng, không giấu giếm gì.
Bên cạnh, Từ Phượng Hà vừa ngủ dậy đã nghe thấy tiếng động, lại còn ngửi thấy mùi thơm quen thuộc. Đó là mùi lúc bà mới gả về nhà họ Tả, khi đó lão Hai còn làm thợ mộc ở thành phố, lúc về mang theo một miếng thịt heo lớn. Bà nội không nỡ cho cả nhà ăn, làm thành thịt hun khói, mỗi ngày mỗi người một lát. Mấy năm nay, bà ta vẫn không quên mùi vị đó.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play