Đám thanh niên trí thức rời đi không ảnh hưởng gì đến Tả Gia Truân. Khi họ đi, mọi người ai về nhà nấy. Một vài người dân còn xúm lại hỏi Tả Thủy Sinh, nếu đám thanh niên trí thức đó mang than về, thì sẽ chia thế nào? Tả Thủy Sinh suy nghĩ một lúc, nói rằng sẽ đợi đến mùa đông sẽ chia đều, không ai thiệt cả.
Nhìn thấy vẻ mặt hài lòng của mọi người, Tả Thủy Sinh cảm thấy đề nghị với lãnh đạo công xã cho đám nhóc đó đi mỏ than quả là sáng suốt. Nhớ lại đây là đề nghị của Thẩm Nhất Minh, ông càng thấy anh ta đáng tin cậy, là người biết làm việc. Nếu Thẩm Nhất Minh là người Tả Gia Truân thì tốt, sau này có thể tiếp quản chức đội trưởng của ông.
Không chỉ Tả Thủy Sinh hài lòng, mà vợ chồng Tả Đại Thành cũng rất vui.
Đám thanh niên trí thức gây rối chỉ phải đi mỏ than làm vài ngày, công xã cũng không có ý định điều tra sâu, nên sẽ không ai biết được quan hệ giữa Tô Tuyết và gia đình họ Lý.
Cuối cùng cũng thở phào nhẹ nhõm, Tả Đại Thành cảm thấy gánh nặng trong lòng đã được trút bỏ. Đến bữa trưa, ông còn ăn ngon miệng hơn.
“Ngày mai đội nghỉ, tôi định ra ngoài kiếm thêm việc.” Lúc ăn cơm, Tả Đại Thành nói. Sắp đến Tết rồi, ông muốn kiếm thêm tiền để mua đồ cho con gái và vợ. Bao nhiêu năm nay, ông chưa từng mua gì cho người trong nhà. Giờ phân gia rồi, có thể tự quyết định, ông muốn mua sắm một chút.
Tả Đan Đan nói, “Bố đừng vội ra ngoài, chú Ba mấy hôm trước có nói, hai ngày nay chú ấy sẽ tìm bố để nhờ giúp. Nói là có việc cho bố làm.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT