Ăn cơm xong, Thẩm Nhất Minh rời đi. Lão đội trưởng không có ở đội, việc làm công là Thẩm Nhất Minh quản. Không còn cách nào, ai bảo giờ cả thôn đều tin anh ta, lão đội trưởng còn tin tưởng anh ta hơn cả cháu ruột.
Có thể lừa được người ta đến mức này, Tả Đan Đan cũng phải phục.
Thẩm Nhất Minh vừa đi, Tả Đại Thành lại đóng cửa lại để bàn bạc chuyện của Tô Tuyết. Sau lời nói của Thẩm Nhất Minh, Tả Đại Thành và Lý Huệ có cùng suy nghĩ, vì gia đình này, và cả những người ở nông trường nhà họ Lý, nhất định phải giữ khoảng cách với Tô Tuyết. Chuyện tặng quà sau này sẽ không nhắc đến, gặp mặt thì coi như không quen. Còn chuyện giúp đỡ làm việc thì càng không thể.
Đám thanh niên trí thức kia không ai làm việc, không phải vẫn tốt sao, Thẩm Nhất Minh còn có thể giúp thôn làm những việc hết sức hữu ích. Không có lý gì Tô Tuyết lại không làm được. Không có họ là họ hàng, Tô Tuyết vẫn có thể làm thanh niên trí thức một cách bình thường.
Nhưng Lý Huệ nếu có một người cháu gái như Tô Tuyết, rất có khả năng sẽ mất mạng.
Cái nào nặng, cái nào nhẹ, không cần nghĩ cũng biết.
Tả Đan Đan nói, “Như vậy thì không tốt lắm, tuy rằng cô ta rất tùy hứng, có thể sẽ hại con và Tiểu Thông phải đến nông trường, nhưng con vẫn không đành lòng...”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play