Ngày hôm sau, để tỏ lòng xin lỗi, Lâm Không Lộc lại hầm một phần canh gà cho Lục Từ.
Nhưng tiểu thiếu gia rất kiêu ngạo. Rõ ràng là muốn bày tỏ sự hối lỗi, nhưng khi lên hạm, cậu lại tỏ vẻ như đang bố thí, đưa hộp cơm cho đối phương, giọng điệu ngượng ngùng nói: “Này, cho cậu đấy.”
Lục Từ có lẽ cũng đã “kiểm điểm”, hôm nay lại trở nên lạnh nhạt. Anh liếc nhìn cậu một cái, nói với giọng điềm tĩnh: “Không cần, về chỗ của cậu đi.”
“...” Lâm Không Lộc thất vọng.
“Thiện ý không được đền đáp.” Cậu lẩm bẩm một câu, về chỗ của mình và tự uống hết bát canh.
Lục Từ nhìn bóng lưng thiếu niên rời đi, ánh mắt dần trở nên u ám.
Sắp gặp lại người của kiếp trước, lần này cậu sẽ làm thế nào đây?
Nghĩ đến đây, anh bỗng mỉm cười, nhưng trong lòng lại không hề thoải mái.
Hạm đội phải đi mất một ngày một đêm. Lâm Không Lộc vì uống quá nhiều canh gà nên buổi sáng đã phải chạy vào nhà vệ sinh không ít lần, đến buổi chiều mới nằm vào khoang ngủ đông để nghỉ ngơi.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT