Lục Từ vốn ở vị trí cao, da mặt cũng dày, nên anh bình tĩnh hơn Lâm Không Lộc nhiều. Anh như thể không nghe thấy câu trêu chọc của Lâm Sương Lạc, quay người chào hỏi một cách tự nhiên: "Chào anh vợ."
Lâm Sương Lạc: "..." Ai là anh vợ của cậu chứ?
Tuy nhiên, Lâm Sương Lạc cũng không ngờ, Lục Từ thật sự có thể gạt bỏ sự kiêu ngạo. Mấy ngày sau, mặc kệ anh và Lâm phụ làm khó dễ thế nào, đối phương đều không lay chuyển, ngày nào cũng đến nhà họ báo danh.
Mặc dù anh và ba Lâm cũng chẳng làm khó gì nhiều, nhiều lắm là bắt anh tỉa hoa, nhổ cỏ, nấu cơm rồi cho chó ăn.
Nhưng điều này đã không hề dễ dàng. Lúc đầu, anh và ba Lâm không cho anh sắc mặt tốt, nhưng người này trước sau vẫn giữ vẻ bình thường. Khi nhà họ Lục nghèo túng nhất, Lục Từ cũng không từng cúi đầu trước ai, trên người vẫn luôn có sự thanh cao và kiêu ngạo. Vậy mà bây giờ, vì em trai của anh, anh ta thật sự cái gì cũng nguyện ý làm.
Nghĩ đến đây, Lâm Sương Lạc không khỏi cảm thán, nói với Lâm Không Lộc: "Thật ra em trai, em vẫn rất lợi hại." Dạy dỗ người khác trong vô hình.
Lâm Không Lộc: "?"

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play