Tô Huyền Nguyệt gần như choáng váng, trong đầu cậu giống như nổ tung một chùm pháo hoa, làm đầu óc ong ong, miệng nhanh hơn não: “Ch.. chú nhỏ hiểu lầm rồi, tôi vừa nãy chỉ đùa với Tố tử thôi, tôi không háo sắc, tôi cũng không thích sờ ngực, thật sự! Tôi không có cái thói quen xấu là sờ ngực người khác, chú tin tưởng tôi đi.”
Phù Ly im lặng nhìn cậu, ánh mắt dưới đèn đường hơi tối lại, nút áo vest lại được cài từng chiếc một, đôi môi đẹp mím thành một đường thẳng: “Em về đi.”
Tô Huyền Nguyệt như được đại xá, chân hận không thể mọc motor, chạy đi nhanh như bay, đến khi ngoặt qua góc tường, xác định anh không nhìn thấy mình nữa, cậu mới thở phào nhẹ nhõm: “Chú nhỏ giáo huấn người mà sao còn có thể tự ra tay thế, đáng sợ quá đáng sợ quá, tim tôi sắp phát bệnh rồi.”
Hệ thống: 【Hm… có một khả năng này không, anh ấy không phải đang giáo huấn cậu?】
Tô Huyền Nguyệt sững sờ một chút, sau đó lại vẫy vẫy tay: “Ôi! Đừng đùa, tôi tự biết mình thế nào mà.”
Hệ thống còn chuẩn bị phản bác, nhưng nghĩ nghĩ lại từ bỏ, cảm xúc của con người là phức tạp nhất, mâu thuẫn nhất, rối rắm nhất, khó có thể nói rõ, có nóng bỏng khoa trương, có mờ mịt khó hiểu……
Loại chuyện này con người tự mình còn không đoán ra, huống chi, nó chỉ là một đống số liệu tạo thành số hiệu, những gì nó thấy và lý giải chưa chắc đã là thật.
Thời gian trôi qua thật sự rất nhanh, chuyện mà Tô Huyền Nguyệt mong đợi đã lâu cuối cùng cũng đến.
Khi hệ thống nói cho cậu biết giá trị khí vận cuối cùng đã tích đủ, biến thành điểm có thể một lần nữa thay đổi cốt truyện của nguyên tác, Tô Huyền Nguyệt đã phấn khích đến mức không ngủ được cả đêm.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT