Buổi tối, Mật Bạch và Mục Tuấn Phong cùng ngồi xổm trong phòng luyện vũ đạo, nghe bài hát cho sân khấu song ca của họ.

Giai điệu bài hát rất hay, cảm giác hình ảnh rất mạnh, tuy mang âm sắc mơ hồ nhưng lại ẩn chứa một nỗi buồn về những tiếc nuối trong cuộc đời.

“Tiếc nuối và cuộc đời” – chủ đề này thực sự quá lớn đối với hai thiếu niên chỉ mới mười mấy tuổi như họ, cả hai đều không thể thực sự tiêu hóa hết được ý nghĩa đó.

Mật Bạch nhìn lời bài hát rất lâu rồi nói:

“Chúng ta hãy hát bằng cảm nhận của chính mình đi!”

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play