Cố Nghi khẽ nhíu mày: “Đúng là không khó…” Cô chậm rãi nói tiếp: “Nhưng quy củ trong cung cũng vẫn còn đó, Triệu Mỹ nhân không hề bất kính, thiếp thân cũng không thể can thiệp gì được.”
Vương Tiệp dư thấy cô như khúc gỗ mục không thể đẽo được, đành chán nản nói: “Đã vậy thì tỷ cũng không khuyên muội nữa, hôm khác tỷ lại đến thăm.” Nói xong, cô ta thật sự quay người rời đi.
Trong hậu cung, mỗi người đều có mưu toan riêng, thế là một ngày như vậy cũng trôi qua trong sự ồn ào.
Sau giờ Tuất, cửa cung Chu Tước mở rộng. Thị vệ canh cổng nhìn thấy một người mặc quan phục màu lam, trên thêu họa tiết phi ngư, đầu đội mũ trùm mạn che mặt từ cổng cung bước ra, liền đồng loạt quỳ xuống: “Tham kiến Cao công công.”
Cao công công mỗi lần ra khỏi cung đều đội mũ trùm vải đen, mọi người đã quá quen thuộc. Người dắt ngựa đã đợi sẵn bên ngoài cửa Chu Tước, chỉ thấy Cao công công nhanh chóng leo lên ngựa, phóng thẳng đi.
Con ngựa đen phi nước đại vào thành, sau đó dừng lại trước một quán trà ở phía Tây thành. Cửa quán đóng chặt, chỉ có cánh cửa phụ hờ hững mở ra trong con ngõ nhỏ là có thể ra vào.
Trong con hẻm tối om, ánh sáng yếu ớt từ khe cửa hắt ra, như một lưỡi đao bén đang ló ra, hé lộ chút sắc nhọn của mình.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play