Trong lòng Triệu Uyển thầm kinh ngạc, hình như Cố Tiệp dư thực sự rất coi trọng trò đánh bóng này…
Từ nhỏ cô ấy đã thường chơi đánh bóng với người nhà, kỹ thuật đánh bóng cũng rất tốt.
“Tiệp Dư nói phải, mấy ngày này A Uyển sẽ cố gắng luyện tập thêm.”
“Rất tốt!” Cố Nghi phấn khởi nắm c.h.ặ.t t.a.y Triệu Uyển: “Mấy ngày này nếu có gì cần, chỉ cần sai người báo cho ta một tiếng là được!”
Triệu Uyển nói vâng, ánh mắt không khỏi rơi xuống chân của cô: “Tiệp Dư, vết thương có nặng không ạ? Trò đánh bóng còn năm ngày nữa mới diễn ra, nếu Tiệp Dư thấy cần thì có thể ra lệnh cho thợ thủ công làm một cây gậy chống để tiện di chuyển hơn.”
Cố Nghi xua tay: “Không cần bận tâm, sáng nay giờ Thìn, xưởng thủ công đã phái người đến đưa bản vẽ gậy chống rồi. Thái y cũng nói ta chỉ cần vài ngày nữa là lành, hơn nữa trò đánh bóng phải cầm gậy bằng hai tay, ta sẽ liệu sức mà làm.”
Ánh mắt Triệu Uyển lóe lên một tia sắc sảo.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play