Dù không biết hắn nhớ ra bằng cách nào, Cố Nghi cũng không còn che giấu nữa, dứt khoát gật đầu nói: “Đúng vậy! Tốt nhất là nàng ta áy náy đến mức không làm hoàng hậu, hoặc dù có làm hoàng hậu cũng không được vui vẻ gì! Thần thiếp nhỏ mọn như thế đấy! Thần thiếp không phải là Nguyệt Lão nào cả!”
Tiêu Diễn bật cười thành tiếng, Cố Nghi nằm trên lưng hắn cảm thấy lồng n.g.ự.c hắn rung lên từng hồi.
Cuối cùng cô cũng ngưng khóc, liền hỏi ngay: “Bệ hạ nhớ ra từ khi nào? Sao lại nhớ ra được? Nhớ hết rồi sao?”
Trường hợp này coi như là nhân vật chính thức tỉnh rồi nhỉ!
“Là khi ở Điệt Thành.” Hắn đáp.
“Vậy sao bệ hạ lại nói lần đầu chúng ta gặp nhau là bên hồ?” Cô bất mãn nói: “Rõ ràng là ở đường đá phía sau cổng Chu Tước.”
Tiêu Diễn khẽ hạ vai: “Trẫm thấy t.h.i t.h.ể của nàng bên hồ sau khi nàng rơi xuống nước.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play