Mấy ngày qua, chim ưng mà ông ta thả ra cũng không tìm thấy chim ưng của những người nuôi chim khác.
Tiêu Diễn lại nhìn về phía cổng thành Vương Đô đang lung lay dưới trận hỏa công, nói: “Hắn ở hay không ở, thành vỡ sẽ biết.”
Phía trước truyền đến vài tiếng nổ lớn, hai cánh cửa đá bị đá tảng ném trúng, nứt vỡ ầm ầm, từng mảnh đá cùng bụi bay khắp nơi.
Tiếng ngựa hí vang trời, tiếng đao thương va chạm dồn dập, đội kỵ binh Đại Mạc che giáp tiến lên, phá thành xông vào.
Gương mặt Tiêu Diễn thoáng hiện lên chút sắc đỏ dưới ánh lửa, hắn thúc mạnh ngựa lao thẳng về phía cổng thành. Vu Đại lập tức thúc ngựa theo, thấy Tiêu Diễn vượt qua đống đổ nát ở cổng phi thẳng về phía đông, trong lòng liền kinh hãi, vội vàng đuổi theo.
Đi qua con phố hoang vắng, biểu tượng của gia tộc Cáp thị hiện ra phía xa, là một đầu chim ưng được khắc trên cổng đá, nhưng trải qua bao năm mưa gió chỉ còn lại một nửa. Ngôi nhà cũ đã lâu không có người ở, sau cổng đá chỉ toàn cỏ dại mọc um tùm.
“Cữu cữu có còn nhớ căn hầm của ngôi nhà này ở đâu không?” Tiêu Diễn xuống ngựa, quay lại hỏi Vu Đại.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play