Trên chân Cố Nghi hoàn toàn không có vết sẹo đó.
Cố Nghi bên cạnh khẽ động đậy, vẫn đang ngủ say nhưng đã trở mình.
Dù biết rõ là không có, Tiêu Diễn vẫn như bị điều khiển mà khẽ kéo tấm chăn sang một bên, nhìn đôi chân trần trắng muốt không tì vết của cô.
Cả Kiêm Hà điện suốt đêm không chợp mắt, mãi đến khi ánh bình minh ửng hồng chân trời, Hồ Viện phán của Thái y viện mới từ Kiêm Hà điện bước ra với chiếc hòm thuốc trong tay.
Ông ta mệt mỏi như vừa được vớt từ dưới nước lên, rút khăn trắng trong n.g.ự.c ra lau mồ hôi trên trán và sau cổ.
Vết thương trên vai của Triệu phi bị viêm loét, chảy m.á.u không ngừng, giờ mới cầm được máu, nhưng ông ta vẫn không đoán ra nguyên nhân xuất huyết. Ông ta đã cẩn thận kiểm tra bã thuốc bôi trong uống ngoài, không thấy vấn đề gì, đều là những phương thuốc cầm m.á.u và làm lành da, không nên có sai sót gì mới phải.
Thế nhưng Triệu phi đã bị thương từ mấy tháng trước, vết đ.â.m tuy sâu nhưng không nguy hiểm, theo lý đã khỏi hẳn rồi. Tình trạng kéo dài đến giờ mà không lành hẳn, nếu nói không có điều gì uẩn khúc thì đến ông ta cũng không tin.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play