Vu Đại quan sát thần sắc Tiêu Diễn, chậm rãi khuyên nhủ: “Quý nhân chỉ cần còn sống, đó chính là niềm hy vọng của Dương Thành, lúc này sinh mệnh của Quý nhân hẳn là không có gì đáng lo ngại…”
Tiêu Diễn siết chặt dây cương trong tay, im lặng một lúc lâu rồi nói: “Lệnh cho người nhặt binh khí, thu gom thi thể.” Rồi lại cứng giọng nói: “Về doanh trại!” Nói xong liền quay đầu ngựa, thúc ngựa phi nhanh.
Hắn sợ ở lại thêm một chút nữa thì hắn sẽ đổi ý.
*
Cố Nghi mở mắt, cổ đau buốt, cú đánh lúc trước không nhẹ, nhưng may là chưa khiến cô ra đi ngay tại chỗ.
Cô chớp mắt mấy cái, nhìn rõ màn trướng bằng lụa xanh treo trước mặt.
Cô cử động tay chân, mới phát hiện dây trói đã được cởi ra, trên cổ tay vẫn còn hằn vết đỏ sâu do bị siết, nhưng người cô thì đang yên ổn nằm trên một chiếc giường gỗ.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT