Tiêu Diễn bước đến cạnh giường, giơ tay hất tung tấm rèm ngọc, những viên ngọc lưu ly đung đưa va vào nhau phát ra tiếng leng keng ồn ào.
Cố Nghi quan sát kỹ, thấy vương miện của hắn đã bị gió thổi lỏng, vài lọn tóc rủ xuống trán. Cô bèn mạnh dạn nói: “Để thiếp lấy lược, chải tóc lại cho công tử nhé…”
Tiêu Diễn liếc nhìn cô, nhưng không phản đối.
Cố Nghi lập tức cầm một chiếc lược gỗ đỏ bước đến trước mặt hắn, tháo cây trâm đen trên đầu hắn xuống rồi chậm rãi chải tóc cho hắn.
Cô rất thích mái tóc của Tiêu Diễn, vô cùng mềm mượt, hoàn toàn trái ngược với tính cách của hắn.
Không gian hoàn toàn yên lặng, Tiêu Diễn im lặng không nói. Cố Nghi đang chuẩn bị ngâm vài câu thơ, kiểu như mấy câu triết lý nhân sinh cảm thán về những chuyện xưa thì cứ để nó trôi đi thì bỗng nhiên cảm thấy cổ mình lành lạnh.
Tiêu Diễn đưa tay kéo cổ áo của chiếc áo khoác trên người Cố Nghi xuống, rồi tiếp tục cởi dây đai, kéo cả áo khoác và áo lót bên trong của cô ra.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play