Cố Nghi chậm rãi đi dọc theo lối nhỏ trong ngự hoa viên, trở về Tây Uyển, bước vào Bình Thúy cung. Vừa thấy cô, Đào Giáp đang ngóng chờ dưới hành lang liền vội vàng chạy đến, cười hỏi: “Tài nhân đã dâng món bánh hoa hạnh rồi chứ? Bệ hạ có thích không?”
Cố Nghi thành thật đáp: “Hình như bệ hạ không thích lắm.”
Mặt Đào Giáp lập tức xìu xuống, thốt lên “A” một tiếng, nhưng lại nhanh chóng lấy lại tinh thần: “Tài nhân đừng vội, thời gian này nên chuẩn bị kỹ càng, chờ đến cung yến Trung Thu, có khi bệ hạ vui vẻ sẽ khôi phục lại cấp bậc Mỹ nhân cho Tài nhân…”
Cố Nghi thầm cười khổ trong lòng, còn mạng để sống đến lúc đó đã là may mắn lắm rồi.
Cầu xin trời phật phù hộ cho Lưu Thái phi bình an vô sự, dù có phải chờ đến sang năm, mong rằng cốt truyện đừng vì thế mà sụp đổ.
Thấy sắc mặt cô không có nhiều hứng thú, Đào Giáp lại cười tươi hỏi: “Tài nhân có muốn gửi thư về Phủ Châu không? Trung Thu sắp đến, các phi tần trong cung đều có thể gửi thư để giãi bày nỗi nhớ nhà…”
Cố Nghi nghĩ đến gia đình nhà họ Cố đáng yêu của mình, lòng cô dịu lại, gật đầu: “Ngươi đi chọn vài tấm thiệp ghi sẵn, ta sẽ chọn một cái.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT