“Bệ hạ, đêm cũng đã khuya, sao không nghỉ ngơi?” Trịnh Quý phi mỉm cười nói.
Tiêu Luật vừa thấy cô ta đến, đôi lông mày liễu khẽ nhíu lại, miệng thốt lên: “Phiền quá.” Nhưng hắn ta vẫn đứng dậy, lười biếng lê bước về phía sau điện.
Trịnh Quý phi thu lại nụ cười, lạnh lùng nói với đám nhạc công và vũ nữ: “Giải tán hết đi.”
Chờ cho mọi người lui ra hết, cô ta mới bước về phía sau điện.
Cửa sổ trong phòng rộng mở, ánh trăng chiếu sáng rực.
Tiêu Luật ngồi khoanh chân trước cửa sổ, gió nhẹ phất qua tay áo, phong thái tựa tiên nhân, nhưng hắn ta lại không hề nhúc nhích.
Trịnh Quý phi bước nhẹ nhàng đến bên cạnh, liếc mắt nhìn hắn ta. Cô ta thở dài, buông thõng vai xuống, rồi cười nói: “Bệ hạ lại đang khóc với ánh trăng trăng sao?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT