Cố Nghi trong lòng chua xót, nhưng giọng nói càng lạnh lẽo hơn: “Miếng ngọc này không phải thứ tầm thường, một cung nữ như ngươi lấy đâu ra bảo vật gia truyền. Ngươi không cần nói nhiều, miếng ngọc này… ngươi sẽ không lấy lại được nữa…”
Triệu Uyển cắn chặt môi đỏ, cúi đầu khấn cầu: “Xin Mỹ nhân rộng lượng, nô tì… thật sự rất quý trọng miếng ngọc này. Nô tì cầu xin Mỹ nhân giơ cao đánh khẽ…”
Cố Nghi im lặng một lúc, chớp mắt rồi nói: “Hai ngày nữa mang tấm lụa này đến Tú Di điện tìm ta, không sớm cũng không muộn. Có lẽ… ta sẽ thay đổi ý định…”
Hàng mi của Triệu Uyển khẽ rung, cô ấy cúi đầu đáp: “Nô tì… nô tì xin tuân lệnh…”
Cố Nghi nắm chặt miếng ngọc bội thỏ trắng trong tay, quay người bước đi, cảm thấy mệt mỏi cả về thể xác lẫn tinh thần.
Cô trở về tây điện của Tú Di điện, lấy bản thảo truyện ra rồi đi tìm Tề Mỹ nhân. Cũng giống như lần trước, Tề Mỹ nhân vẫn đồng ý giúp cô chuyện bản thảo.
Nhiệm vụ tích góp tiền bạc không thể lơ là được!

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play