Ngưỡng mộ thật đấy.
Dưới ánh mắt dò xét của Cố phu nhân, cô rửa tay sạch sẽ rồi tiếp tục nhào bột làm bánh.
Đào Giáp khoác một chiếc áo choàng dày màu hạt dẻ rời khỏi nhà họ Cố, trước tiên đến Trân Bảo các mua chiếc trâm cài hình bươm bướm và trâm cài thanh điểu bằng ngọc bích, sau đó lại rẽ qua con ngõ dưới chân tường thành, tìm đến cửa hàng sắt mà cô ấy đã để ý từ trước, chọn một đôi mảnh giáp bạc bảo vệ khuỷu tay, bọc kỹ trong một miếng vải đen.
Bên cạnh nhà họ Cố là một tiểu viện hình vuông, nơi đám gia nhân và thị vệ thường ở lại nghỉ ngơi.
Đào Giáp ôm lấy gói đồ vải đen bước vào viện, đi qua khúc quanh dưới hành lang thì nhìn thấy Tú Hà – người hầu thân cận của Triệu Quý nhân đứng cách đó không xa đang nói chuyện với một người khác.
Đào Giáp vội lùi lại nấp sau hành lang, nhìn thấy Tú Hà cầm một chiếc bình sứ trắng đưa cho người trong phòng, nói: “Dọc đường nhờ Tề Đô thống đã vất vả chăm sóc. Đây là thuốc tan m.á.u bầm mà Quý nhân đặc biệt gửi tặng ngài.”
Giọng nói của Tề Sấm từ trong phòng vang lên: “Đó là việc thuộc bổn phận, Quý nhân không cần phải bận tâm.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT