Cố Nghi nhìn quanh căn phòng, thấy một chiếc giường sáu cột, một chiếc bàn, tủ đứng sơn đen với hình núi non sông nước, bày biện đơn giản mà thanh nhã.
“Mẹ… vất vả quá…”
Cố phu nhân nhẹ nhàng bóp cánh tay cô, rồi trách yêu: “Không có người ngoài mà con còn giữ lễ thế này!” Bà cười khẽ, đẩy Cố Chiêu một cái: “A Chiêu, con ra ngoài đi, mẹ có chuyện cần nói với a tỷ con.”
Cố Chiêu tỏ ra không muốn chút nào, nhưng vẫn cung kính cúi người nói: “A Chiêu xin cáo lui…” Nói xong, đi ra khỏi phòng mà còn ngoái đầu nhìn lại đến ba lần.
Cố phu nhân kéo Cố Nghi ngồi xuống trước bàn, hạ giọng tâm tình: “Mẹ thấy công tử đã đến Phủ Châu, nhất định trong lòng người có con. Con… ở trong cung sống có tốt không?”
Nói rồi, bà mong chờ nhìn Cố Nghi, đôi mắt như có chút ngấn nước, dường như chỉ cần cô nói một câu không tốt thì bà sẽ lập tức khóc ngay vậy.
Tim Cố Nghi giật thót, cô vội vàng gật đầu: “Công tử đối xử với con rất tốt, mẹ yên tâm.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT