Tay cô đã bị đánh, chẳng lẽ còn không được đổi ngân phiếu à…?
Chuyện này dù Tiêu Diễn có biết cũng chẳng phải chuyện lớn gì.
Chỉ cần chuyến đi Phủ Châu này không bị lộ thân phận thì mọi thứ đều ổn thỏa cả.
Xe ngựa lăn bánh được nửa tháng, Cố Nghi ngồi trong chiếc xe ngựa phủ vải xanh cuối cùng cũng thấy được bóng dáng thành Phủ Châu.
Phủ Châu quản lý hai huyện, nơi đặt nha môn là thành lớn nhất trong châu, gọi là Phủ Thành. Tuy nhiên hoàn toàn không thể so sánh với quy mô của Cừ Thành, nơi đây nhỏ bé, dân số chỉ bằng một nửa Cừ Thành.
Khi xe tiến vào thành, Cố Nghi vén rèm nhìn ra ngoài, đập vào mắt cô là tường thành được đắp bằng đất vàng, ngay cả cổng thành sơn đồng cũng trông xám xịt, bụi bặm. Người qua lại phần lớn đều mặc áo vải thô, đội khăn vải trên đầu, người đi kẻ lại thưa thớt, không hề náo nhiệt như ở Cừ Thành.
Quả nhiên, Phủ Châu là một vùng quê nghèo khó, chưa được khai phá.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play