Triệu Uyển gật đầu: “Ra là vậy.”
Đào Giáp cúi người, mỉm cười nhẹ nhàng nói: “Không dám làm lỡ việc của Quý nhân, nô tì xin cáo lui trước.”
Triệu Uyển đứng tại chỗ nhìn theo bóng dáng Đào Giáp rời đi, sau đó mới bước vào Thái Y viện. Trong sân có hai nữ y quan mặc áo xanh đang thu dọn thảo dược trải ra ban ngày. Nhìn thấy Triệu Uyển, họ liền cúi đầu hành lễ: “Vấn an Quý nhân. Quý nhân có việc gì thế ạ?”
Triệu Uyển hỏi: “Từ Viện phán của Thái Y viện có ở trong viện không?”
Hai nữ y quan nhìn nhau, im lặng một lúc, một người đáp: “Có lẽ Quý nhân chưa biết, mấy tháng trước Chung Viện sử đã cử Từ Viện phán làm việc tại kho thuốc của Dược cục bên ngoài cung. Không biết Quý nhân tìm Từ Viện phán có việc gì không?”
Trong lòng Triệu Uyển thắt lại, lo lắng dâng tràn: “Hai người có biết vì sao Từ Viện phán bị điều ra ngoài Dược cục không?”
Hai nữ y quan đồng loạt lắc đầu: “Cụ thể lý do thì chúng nô tì không rõ. Từ Viện phán làm việc trong Thái Y viện nhiều năm, có lẽ ông ấy tự xin một chỗ yên tĩnh cũng nên.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play