Cô hỏi: "Tôi để xe điện ở cửa có sao không?"
"Không sao đâu, nhà tôi cũng không có ai đến, hơn nữa đường bên ngoài rất rộng, không làm phiền đến người khác đâu."
Tô Thụy Hi nói rất có lý, Tôn Miểu gật đầu, rồi theo cô vào trong. Tô Thụy Hi muốn nhận lấy hộp cơm mà Tôn Miểu đang cầm, nhưng nghĩ đến cô ấy vẫn chưa khỏe hẳn, nên Tôn Miểu không đưa, mà tự mình xách.
Vừa bước vào là một tiền sảnh rất rộng rãi và sáng sủa, đối diện là một tấm bình phong kiểu dáng đơn giản. Chỉ cần nhìn từ tiền sảnh, đã có thể thấy được phong cách trang trí tổng thể của nhà Tô Thụy Hi. Giống như con người cô, mang lại cảm giác thanh lạnh. Màu sắc chủ đạo là đen, trắng, xám, toát lên vẻ thiếu hơi ấm tình người.
Tôn Miểu đứng ở tiền sảnh, hỏi: "Có cần thay dép không?"
"Ừ." Tô Thụy Hi đưa cho Tôn Miểu một đôi dép. Sau khi cởi giày và thay dép, Tôn Miểu bước lên bậc thềm, liếc mắt nhìn tấm bình phong. Tấm bình phong này có thiết kế rất độc đáo. Những đường nét kim loại màu đen và trắng được kéo thẳng từ trên xuống dưới, căng thẳng tắp, trông giống như dây đàn của đàn hạc.
Chính qua những đường thẳng này, mới có thể nhìn thấy nội thất bên trong.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play