Như mọi lần, ngay sau câu nói này, khách hàng bắt đầu "tấn công" Tôn Miểu: "Chủ quán tiểu Tôn, cô chuẩn bị quá ít rồi! Mới có bao nhiêu đây, 20 phần! Cô không nhìn xem chúng tôi có bao nhiêu người à! Trước đây cô còn chuẩn bị 100 phần, bây giờ chỉ có từng này thì đủ cho ai ăn đây! Hu hu hu, không có món ăn của chủ quán tiểu Tôn, tôi sắp phát điên rồi! Tôi sắp phải bò đi trong bóng tối rồi!"
Tôn Miểu mỉm cười, coi như không nghe thấy.
Đùa à, chỉ riêng việc cắt thịt cho 20 phần Bảo Tháp Thịt đã mất của cô nửa ngày, dù đã thành thục đến mức hình thành ký ức cơ bắp thì cũng không thể vội được. Nếu làm 100 phần, chắc chắn tay cô sẽ "đứt" luôn! Vì vậy, Tôn Miểu cứ lặng lẽ cúi đầu dọn dẹp chiếc xe bán đồ ăn nhỏ của mình. Sau khi dọn xong, cô lại nở nụ cười: "Vậy tôi về trước đây, những ai chưa mua được thì mai hãy đến sớm nhé!"
Câu tục ngữ có câu "Không ai đánh người đang cười". Dù những khách hàng không mua được có bao nhiêu bất mãn đi nữa, họ cũng chỉ có thể nói lời tạm biệt với Tôn Miểu.
Còn những người đã mua được, mười phần thì có đến tám, chín người đều kéo đến nhà hàng Viên Phúc Lâu. Không ai định cho Viên Tương Di ăn ké một miếng, nhưng lời bà ấy nói hôm qua thực sự đã nhắc nhở họ, ăn Bảo Tháp Thịt nhất định phải kèm thêm chút cơm trắng, thậm chí không được bỏ sót một giọt nước sốt nào.
Dù sao, mặt mũi mọi người cũng không đến mức quá dày. Dù cơm trắng là miễn phí, nhưng nhà hàng còn cung cấp địa điểm mà. Nếu không gọi thêm một hai món, bản thân họ cũng cảm thấy mình quá keo kiệt. Cặp đôi Hiphop và Abi càng biết tận hưởng, họ còn gọi thêm món "gà om xé phay", chuẩn bị ăn xong sẽ uống chút gì đó nóng hổi.
Họ ngồi vào trong phòng riêng, không chờ nổi cơm và món đã gọi, tự mình bắt đầu ăn ngay.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play