Ba Tô không có đủ dũng khí để xem hết chương trình đó trên mạng vào ngày hôm đó, mà chỉ đến giữa đoạn phỏng vấn của mình thì bị Thẩm Dật Thu kéo qua cùng xem. Xem một lúc ông ấy thực sự cảm thấy ngượng ngùng, trực tiếp tắt luôn TV.
Ban đầu ông ấy nghĩ rằng chuyện này sẽ không lan truyền nhiều, nhưng kết quả là sáng hôm sau khi đi làm ở khu công nghiệp, ông phát hiện nhân viên đi ngang qua đều nhìn chằm chằm vào mình. Ông ấy thoáng có chút bối rối, nhưng thái độ của nhân viên vẫn rất tốt, khi nhìn thấy ông họ còn gật đầu mỉm cười chào: "Chào tổng giám đốc Tô."
Ngồi xuống bàn làm việc, nhìn thấy cả biểu cảm kỳ quặc của trợ lý, ba Tô thực sự không nhịn được, trực tiếp hỏi: "Rốt cuộc là có chuyện gì? Trên mặt tôi có cái gì sao? Sao mọi người nhìn tôi với ánh mắt kỳ lạ vậy?"
Trợ lý thật sự không kiềm chế được, cười rung vai một lúc, mới lấy máy tính bảng ra cho ba Tô xem. Ngay khoảnh khắc đó, ngón chân của ba Tô bắt đầu muốn bấu đất. Ông ấy đã trải qua vô số cuộc phỏng vấn, nhưng chưa bao giờ cảm thấy toàn thân xấu hổ như lần này.
Đặc biệt là tối hôm qua còn bị Thẩm Dật Thu chế giễu, điều này khiến ông ấy có ám ảnh với video phỏng vấn này, cứ nhìn thấy là rơi vào trạng thái cứng đờ vì xấu hổ. Nhưng tất cả những điều đó, đều không bằng khi ba Tô mở phần bình luận và nhìn thấy sự châm biếm từ những cư dân mạng mang kính hiển vi.
Họ từng người một đều là những "cây đại thụ" trong việc phân tích, quan sát tỉ mỉ đến từng chi tiết nhỏ, từ ngôn ngữ cơ thể của ông để phân tích xem ông phải xấu hổ đến mức nào. Hơn nữa, họ còn chơi meme trong phần bình luận:
[Lần đầu tiên nhìn thấy cảnh một tổng giám đốc tập đoàn niêm yết bị ép buộc đi quảng cáo cho một quán ăn vặt.]
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT