Tô Thụy Hi có lẽ biết Tôn Miểu có thói quen chia kẹo cho người khác ăn, nhưng cô không hề biết rằng ngoài cô ra, chỉ có trẻ con mới được hưởng đặc quyền này.
Khai Tâm ngước khuôn mặt nhỏ lên, trong đôi mắt chứa đầy khát khao. Vì loại kẹo mà Tôn Miểu đưa thực sự rất ngon, là loại kẹo mua ở nhà mà không thể nào so sánh được. Có điều, bé gái này được giáo dục rất tốt, dù muốn lắm rồi nhưng vẫn ngoảnh đầu nhìn mẹ mình trước.
Đợi mẹ Khai Tâm gật đầu, Khai Tâm mới đưa tay ra, nở nụ cười thật tươi nói: "Cảm ơn chị!"
Thật ngoan quá!
Tôn Miểu cảm thán, đặt viên kẹo vào lòng bàn tay của Khai Tâm, nghiêng đầu nhẹ nhàng nói: "Không có gì đâu."
Cô trở lại phía sau xe đẩy, cả gia đình ba người ngồi bên đó vui vẻ uống canh. Canh mà Tôn Miểu nấu thực sự rất ngon, mẹ Khai Tâm thấy đắt là vì gia đình họ không có nhiều tiền, nhưng vẫn quyết định mua vì tin chắc món ăn của Tôn Miểu sẽ rất tuyệt.
Ấn tượng về tài nấu ăn của Tôn Miểu đã in sâu vào tâm trí họ từ lâu. Là hàng xóm cũ, thỉnh thoảng họ có cơ hội nếm thử món ăn do Tôn Miểu làm, ấn tượng sâu sắc nhất chính là món thịt vịt. Món đó ngon đến mức không hiểu cách chế biến thế nào, ngon hơn nhiều so với đồ ăn sẵn mua bên ngoài.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT