Diệp Phi Nhiễm không chớp mắt nhìn Dạ Mộ Lẫm, giờ phút này trong mắt hắn dường như có ngàn vạn vì sao, sáng lấp lánh. Hơn nữa, giọng nói hắn ôn nhu như nước, ánh mắt cưng chiều đến cực điểm, đôi mắt như nhìn thấu cả xuân hoa thu thủy, chỉ phản chiếu duy nhất hình bóng của nàng.
Vì vậy, trái tim Diệp Phi Nhiễm lại một lần nữa mềm nhũn, không thể nói ra những lời cố ý khiêu khích được nữa.
Nàng giơ tay lên, khoe chiếc thuyền nhỏ trong tay, cười tươi nói: "Ngươi tặng sính lễ này, ta nhận."
Tiểu nữ nhân không từ chối nữa, Dạ Mộ Lẫm tự nhiên vô cùng vui mừng, không quên nói: "Nhận sính lễ rồi thì không được hối hận, sính lễ ta tặng đi sẽ không thu về đâu."
"Ồ. . ." Diệp Phi Nhiễm cố ý kéo dài giọng, nhưng ý cười trong mắt lại không ngừng lan tỏa.
Ừm, nàng cũng không có ý định để hắn thu về, ha ha~
Diệp Phi Nhiễm cất chiếc thuyền nhỏ đi, đưa tay gạt tay Dạ Mộ Lẫm vẫn đang véo má mình, giọng có chút hờn dỗi: "Người khác đang nhìn kìa!"
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT