Lão giả tóc bạc bưng ly rượu nhìn Diệp Phi Nhiễm, đáy mắt hiện lên vẻ tán thưởng, khóe miệng cũng cong lên một đường cong nhàn nhạt.
Một khúc nhạc bị thiếu đàn lên vốn nên rất khó nghe, nhưng tiểu cô nương lại đàn nó một cách du dương, như thể khúc nhạc vốn dĩ là như vậy.
Cùng lúc đó, lão giả tóc bạc thậm chí còn cảm thấy kỹ năng đàn của Diệp Phi Nhiễm đã tiến bộ trong quá trình đàn.
Lần đầu, lần thứ hai nghe có chút trúc trắc, nhưng càng về sau tiếng đàn càng du dương, tiến bộ có thể nói là thần tốc.
Giờ phút này, trong lòng lão giả tóc bạc dâng lên một tia cảm khái - trẻ nhỏ dễ dạy!
Dù Diệp Phi Nhiễm tiếp theo không thể bổ sung phần nhạc phổ bị thiếu, ông cũng định nhận nàng làm đồ đệ, hiếm khi gặp được người có thiên phú xuất sắc như vậy.
Đàn vốn có tác dụng tĩnh tâm, lúc đánh đàn, cả người Diệp Phi Nhiễm cũng trở nên nội liễm hơn vài phần, lại thêm nàng che giấu khí tức, lúc này càng giống một nữ tử bình thường, không sợ bất kỳ một tia uy hiếp nào.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT