Rõ ràng anh mới là bạn thân cùng lớn lên với Quân Sâm, rõ ràng anh mới là người nhặt con mèo này về! Rõ ràng ban đầu người này chán ghét nó chết đi được! Tại sao bây giờ anh chạm vào một chút cũng không được???
Quân Sâm bình tĩnh gạt phăng bàn tay Phương Nguyên vừa vất vả lắm mới đưa về phía Yến Lạc, rồi nói: “Bỏ tay ra, bẩn.”
Phương Nguyên: … Đệch! Huynh đệ thật, bây giờ ngài lại nhớ đến cái bệnh sạch sẽ của mình rồi hả?
Nhìn Quân Sâm vớt con mèo trắng nhỏ đang không ngừng cựa quậy vào lòng, rồi ngước mắt nhìn về phía mình, “Sao vậy? Có chuyện gì à?”
Nhìn xem, nhìn xem, đây chính là bạn cùng phòng của anh cách đây không lâu, trời mới biết anh đã sống những ngày tháng như thế nào!
“Không… không có gì to tát.” Trong lòng thầm than vãn, nhưng trên mặt vẫn nở nụ cười rạng rỡ, “Nhưng mà, cuộc họp hội đồng quản trị của Quân Thị vào tuần tới, cậu thật sự không định đi à?”
“Ừ?” Quân Sâm nhướng mày, véo nhẹ miếng đệm thịt nhỏ của Yến Lạc, tâm trạng có vẻ rất tốt.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play