Giá trị hắc hóa vẫn giữ nguyên ở mức 55. Cuối cùng, Quân Sâm đã bắt đầu hành động.
Đầu tiên, hắn dùng giá cao để bán hết cổ phần trong Quân Thị cho nhóm cổ đông, rồi khéo léo tạo ra một sơ hở, để Quân Mạc có cơ hội nắm lại quyền lực chính trong công ty. Hiện tại, nhìn Quân Thị đang phát triển không ngừng, Quân Mạc dường như đang chiếm thế thượng phong, nhưng chỉ Quân Sâm mới biết, trong khoảng thời gian này, Quân Thị đã thành công bước vào trạng thái phồn vinh giả tạo, chỉ chờ ngày sụp đổ.
Tuy nhiên, cái kết đó chẳng có bất cứ ảnh hưởng gì đến hắn.
“Meo? Meo…” Ngón út bị níu chặt, rồi bị cắn nhẹ. Không đau, chỉ hơi nhồn nhột.
Quân Sâm, đang ôm Yến Lạc dựa vào ghế sofa, khẽ cúi đầu nhìn cục bông trắng trong lòng. Vết thương của nàng vẫn chưa lành hẳn nên hắn không dám tắm cho nàng, sợ nàng lại giãy giụa làm mình bị thương. Thế nên dù đã trắng sạch hơn nhiều, nhưng nàng vẫn còn chút xám xịt so với trước đây. Tuy vậy, điều đó chẳng ảnh hưởng chút nào đến vẻ đáng yêu của cục bông nhỏ.
Điều khiến Phương Nguyên luôn kinh ngạc là Quân Sâm, một kẻ có bệnh sạch sẽ đến mức ám ảnh, lại có thể chịu đựng được một cục bông hơi xám xịt như vậy. Hắn để nàng tùy ý bò khắp giường, khắp sofa, móng vuốt nhỏ cào áo, móng chưa cắt hơi sắc bén cào rách bao nhiêu chiếc áo sơ mi lụa, vậy mà hắn chẳng hề nổi giận. Hơn nữa, khi ở bên cục bông trắng này, hơi thở của Quân Sâm trở nên ôn hòa lạ thường, khác hẳn con người hắn trước kia.
Về chuyện này, Phương Nguyên chỉ có thể thầm nghĩ: “Đại ca, xin chúc mừng ngài đã bước chân vào con đường nô lệ cho mèo và không có lối quay về.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play