Cảm giác tê dại lan truyền khắp cơ thể từ nơi tiếp xúc, Yến Lạc đột nhiên run lên. Một tiếng rên khẽ thoát ra khỏi khóe môi nàng.
"Ưm... Tu Ẩn, đợi đã, không được!"
"Ngoan, người muốn mà." Tu Ẩn ngẩng đầu lên khỏi ngực nàng, khẽ đáp.
Ban đầu hắn không quá ngạc nhiên trước lời từ chối của nàng, nhưng khi nghe nàng nói, một cảm giác khó chịu bất chợt dâng lên trong lòng.
Sự khó chịu này khiến Tu Ẩn có chút nôn nóng, dường như muốn chứng minh điều gì đó.
Nhưng chứng minh điều gì? Rõ ràng chính hắn cũng nghĩ như vậy, nàng chẳng qua là nhìn thấu hắn rồi nói ra mà thôi.
Phải chăng điều này có nghĩa là, đối với hắn, nàng không thể nào bị sa ngã? Vì nàng đã nhìn quá thấu triệt.
Thật nực cười. Tất cả mọi người đều không nhìn thấu được lớp ngụy trang của hắn - một kẻ ngạo mạn, hài hước nhưng lại chán ghét thế giới vô vị này. Vậy mà lại bị một kẻ thân thể yếu ớt, chỉ chạm nhẹ là đổ như nàng nhìn thấu.
Nhưng nhìn thấu thì sao? Có thể tạm thời khống chế bản thân thì sao? Cảm thấy có thể trốn thoát ư? Có thể rời khỏi hắn ư?
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT