Im lặng.
Câu hỏi này quả thực đã chạm đúng điểm mấu chốt.
Huyền Hoa Tông đúng là nổi tiếng với khả năng giao tiếp với thiên địa, nhưng những người có thể làm được điều đó chỉ là vài vị trưởng lão trong tông môn có tu vi nhất định. Còn với những người trẻ có chút năng lực như họ, việc ra ngoài du hành cũng là điều hiếm hoi.
Sùng Lĩnh cười gượng, “Bởi vì chuyện ở đây có vẻ không quá nghiêm trọng, các trưởng lão trong tông cũng muốn cho các sư đệ sư muội một cơ hội rèn luyện. Ta thì đã từng theo sư huynh trừ ma khí vài lần.”
Nói như vậy, trừ Sùng Lĩnh ra, đám người này thậm chí còn chưa từng thấy ma khí là gì?
Yến Lạc trong lòng phiền muộn, cũng không quên oán than với Tiểu Phấn Hồng về làn sương mù màu đen xung quanh.
Nhưng dù sao cũng đã đi từ dưới núi lên, đặc biệt là khi đến La Thành, xung quanh gần như đều tràn ngập thứ khí đen nhàn nhạt này. Cho dù có nhát gan đến đâu, cũng ít nhiều đã quen rồi… phải không?

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play