Ánh mắt Liễu Tuyết Lạc chợt sáng rực lên. Như một đóa hướng dương héo úa đột nhiên được ánh mặt trời chiếu rọi, cô dường như sống lại, cả người tràn đầy sức sống.
“Cảm ơn anh, hội trưởng. Nếu sau này cần tôi giúp gì, cứ nói một tiếng. Tôi nhất định sẽ cố gắng hết sức!”
“Không cần khách sáo. Có tin gì, tôi sẽ báo cho em.” – Thẩm Thư Quân đáp lời, giọng điềm đạm.
Ánh mắt anh quan sát kỹ biểu cảm của cô – chỉ vài phút trước còn ủ rũ, u ám, mà giờ đã sáng bừng như được tiếp thêm sinh lực. Hóa ra, đôi khi, chỉ cần một cái gật đầu cũng có thể khiến người ta vực dậy niềm tin như thế.
Chỉ tiếc, sự chuyển biến ấy diễn ra quá nhanh – anh không kịp nhìn cho rõ.
Ánh mắt anh lại chuyển sang phía khác – nơi An Trúc đang nói chuyện cùng Trình Nghiên. Cô không hề lộ vẻ sốt ruột vì bị "gạt ra ngoài" cuộc nói chuyện, chỉ chuyên tâm lắng nghe, gương mặt dịu dàng, ánh mắt điềm tĩnh.
Bất kỳ ai nhìn vào cũng sẽ nghĩ: Cô là một nữ sinh hiền lành, chu đáo, đáng tin cậy.
Bỗng nhiên… anh lại muốn nhìn thấy một nét biểu cảm khác trên khuôn mặt cô. Một chút khác biệt, một chút kẽ hở. Không phải vẻ ngoài hoàn hảo đó.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT