Chu Thập Ngôn bị câu nói vừa rồi của cô làm cho đỏ bừng cả mặt, cười ngượng ngùng. Bình thường cậu toàn chơi với con trai, gần như không có cơ hội nói chuyện tử tế với nữ sinh nào – nhất là kiểu như An Trúc.
“Haha… cậu… quá khen rồi…”
Nhưng khi ánh mắt cậu lỡ chạm vào ánh nhìn của An Trúc, tim bỗng đập nhanh một nhịp. Rõ ràng là tiết trời cuối thu, cuối tháng Mười, thế mà tự dưng lại thấy… nóng.
Cậu mặc áo thể thao ngắn tay màu đỏ, trán buộc băng đô đen, tóc ướt đẫm mồ hôi. Cả người như đang tỏa ra khí chất nhiệt huyết của tuổi thanh xuân – rực rỡ, thẳng thắn, không giấu được.
“Cậu đang đổ mồ hôi này.” – An Trúc mở túi lấy ra một chiếc khăn tay có thêu chữ An, nhẹ nhàng đưa cho cậu – “Lau đi.”
“Cho tôi thật à?” – Chu Thập Ngôn hơi bất ngờ, nhận lấy chiếc khăn mềm mại, sờ vào thấy chất vải mát lạnh, góc khăn còn có chữ An được thêu khéo léo – “Cái này… cậu tự thêu sao?”
An Trúc chỉ đáp:

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play