Cơn mưa to kéo dài suốt năm, sáu tiếng liền. Từ lúc đầu giờ chiều, trời bắt đầu mưa rả rích, đến hơn sáu giờ tối mới dần dần ngớt hạt.
Bầu trời càng lúc càng tối, ngoài ánh đèn đường mờ mờ phía xa, chẳng còn dấu vết gì của ban ngày.
An Trúc mượn điện thoại của bác sĩ để liên lạc với Liễu Tuyết Lạc. Cô ấy nói mình đang bận đi làm, không thể quay lại, nhưng có thể giúp họ gọi xe.
An Trúc lịch sự từ chối, cô vốn không có ý định rời đi sớm. Ở lại đọc sách ôn bài là chính, tiện thể tranh thủ tăng một chút “tần suất xuất hiện” trước mặt Cảnh Linh. Cơ hội thế này đâu phải lúc nào cũng có.
Dù làm vậy hiệu quả không rõ ràng, vì hảo cảm của Cảnh Linh dành cho cô vẫn là con số 0 tròn trĩnh, nhưng cô muốn ít nhất khiến cậu ta không còn phản cảm khi ở cạnh mình nữa.
Cảnh Linh chịu không nổi mùi trên người mình, bèn nhờ bác sĩ đưa cho một bộ quần áo bệnh nhân sạch, vào phòng tắm đơn giản lau người thay đồ, cả người mới dễ chịu lên một chút.
Cậu không muốn mẹ biết được tình trạng thảm hại hiện tại, tránh bị mắng một trận. Chỉ còn cách đợi mưa tạnh, có tài xế nào nhận đơn mới rời khỏi cái nơi quỷ quái này được.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT