An Trúc khẽ xoa cổ tay trái – nơi vừa bị Cảnh Linh bóp đến đỏ ửng. Làn da trắng nổi bật càng làm mấy vết hằn đỏ thêm rõ rệt, đỏ trắng xen lẫn, trông chói mắt vô cùng.
Cảnh Linh liếc qua, nhưng lại lập tức quay mặt đi. Trên tay phải hình như vẫn còn vương lại cảm giác ấm nóng từ cổ tay cô. Cậu cúi đầu nhìn quần áo bị mưa làm ướt sũng, lạnh lẽo bủa vây khiến đầu óc tỉnh táo hơn rất nhiều.
“Hừ, ai mà biết cô có cố tình không?”
Trong lòng cậu vẫn luôn có ác cảm với An Trúc. Ánh mắt cô nhìn cậu luôn khiến cậu thấy không thoải mái, như thể có mục đích gì đó phía sau.
An Trúc nhún vai: “Cậu nghĩ tôi cố tình thì cứ nghĩ vậy đi.”
Cũng chẳng trách được, trong nguyên bản cốt truyện, Liễu Tuyết Lạc khi ở bên Cảnh Linh cũng thường xuyên bị cậu làm cho phát khóc. Người này đúng là không biết cách ăn nói, đã vậy còn luôn mang bộ mặt khó gần.
Cảnh Linh nhíu mày. Cậu lại lần nữa nhận ra An Trúc hôm nay có gì đó khác biệt. Trước kia cô luôn khép nép, chỉ biết lấy lòng cậu, chưa bao giờ dám nói chuyện kiểu này. Sự thay đổi đột ngột này… là thủ đoạn gì mới sao?
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT