Người đàn ông như bừng tỉnh, vội buông tay cô ra. Ánh mắt dừng lại trên cổ tay mảnh khảnh, thấy vài vết hằn đỏ, hàng lông mày anh hơi khựng lại, rồi quay đầu đi, giọng trầm khàn:
“Chờ một lát, tôi gọi 120.”
Chính cánh tay mình bị cửa kẹp bầm tím mà anh lại bỏ qua, chỉ lo cho cô.
Hệ thống 122 nghẹn họng: 【……】
Đây còn là kiểu “tổng tài ngược văn” máu lạnh, việc gì cũng gọi bí thư, bác sĩ riêng, trong mắt không có pháp luật, bệnh viện nữa sao?! Lui mười ngàn bước, ngược văn nam chính còn biết nhớ số cấp cứu?
Quá sai!
Tô Bảo Điềm: Quá sai +1!

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play