Ân phủ – đêm
Trăng đêm vằng vặc, sáng tròn như ngọc, ánh bạc trải khắp sân viện tĩnh lặng.
Sau bữa cơm chiều, Lục Hàm Nghi ngồi trong phòng, tỉ mỉ nghiền mịn trân châu thành phấn, lấy vải mỏng gói lại để làm phấn trang điểm. Ở gian ngoài, Ân Lệnh Tuyên ngồi ngay ngắn bên bàn, chuyên chú phê duyệt công văn.
Cùng ở một phòng, bầu không khí yên lặng như tơ mỏng khiến Hàm Nghi càng thêm đứng ngồi không yên. Trong tay cầm đĩa sứ đựng bột phấn, nhưng trong đầu nàng lại chợt hiện lên hình ảnh bức họa nàng phát hiện ban ngày — nét vẽ tinh tế, ánh mắt mỹ nhân trong tranh như đang nhìn thẳng vào nàng, khiến lòng dậy lên muôn vàn tạp niệm.
Trong viện, nha hoàn đã lui ra chuẩn bị việc tắm gội, ánh đèn lặng lẽ lay động. Lục Hàm Nghi khẽ cất tiếng, giọng trong trẻo nhưng không lớn, song trong tĩnh mịch lại vang lên rõ ràng:
“Mấy tháng nay bà mẫu về quê, không ở trong phủ… Lang quân không cần mỗi rằm hàng tháng đều đến phòng thiếp nữa đâu.”
Nói xong, nàng không dám nhìn thẳng vào người đối diện.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT