Năm ấy, một mùa hạ cuồng phong nổi dậy, mây đen vần vũ như muốn nuốt chửng cả bầu trời.
Gần tới chạng vạng, học trò trong phủ Tống đều đã lục tục hồi gia.
Dưới hành lang, hơi nóng oi ả vừa bị trận mưa dông bất chợt gột rửa, mùi bùn đất ngai ngái theo làn hơi nước mà bốc lên.
Sắc trời trầm xuống, Tống Dư vội vàng đi trong vườn, sai người đem mấy chậu hoa sợ nước chuyển cả lên hành lang tránh mưa. Hoa cỏ như được toại nguyện, nép mình khỏi những hạt mưa lạnh buốt. Còn nàng, đưa mắt nhìn màn mưa trắng xóa trước mắt, bất giác trong lòng khẽ thở dài.
Đôi hài gấm thêu la hoa trên chân nàng vừa mới làm xong, mũi hài kiêu xinh, hoa văn đục lỗ tinh xảo, mang vào mát lành nhẹ bước. Nếu chẳng may dẫm xuống con đường lầy lội kia, e là sẽ hỏng mất.
Đám hạ nhân ai nấy đều có việc, vội vã tản đi. Một mình nàng dưới hành lang chờ mưa ngớt.
Lục Thừa Kiêu mỗi ngày tới Tống phủ đọc sách, luôn tìm trăm phương ngàn kế để được thấy nàng một lần. Khi thì chuyện trò, khi thì đưa chút quà nhỏ. Dù chỉ thoáng nhìn bóng dáng, dù nàng có mắng, hắn vẫn thấy vui, vì điều đó chứng tỏ nàng để tâm đến hắn.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play